Đánh giá trò chơi điện tử là những phân tích quan trọng về các trò chơi điện tử, tập trung vào gameplay, cốt truyện, đồ họa, âm thanh và chất lượng tổng thể, giúp người chơi quyết định có nên mua hoặc trải nghiệm trò chơi đó hay không. Được viết bởi các nhà phê bình, phóng viên hoặc người tạo nội dung, những bài đánh giá này kết hợp giữa đánh giá khách quan và ý kiến chủ quan, cung cấp cái nhìn sâu sắc về điểm mạnh, điểm yếu và đối tượng mục tiêu của trò chơi, đồng thời đặt nó trong bối cảnh rộng lớn hơn của ngành công nghiệp game. Một bài đánh giá trò chơi điện tử toàn diện bắt đầu bằng phần giới thiệu thông tin cơ bản về trò chơi: tựa đề, nhà phát triển, nhà xuất bản, ngày phát hành, nền tảng (console, PC, di động) và thể loại (ví dụ: hành động phiêu lưu, nhập vai RPG, giải đố). Phần này giúp người đọc hiểu rõ bối cảnh trò chơi và biết trước điều gì sẽ xảy ra. Bài đánh giá sau đó đi sâu vào gameplay - yếu tố cốt lõi của trải nghiệm - với việc đánh giá các cơ chế trò chơi (ví dụ: điều khiển, chiến đấu, thiết kế câu đố), sự cân bằng (độ khó, tiến trình) và chiều sâu (khả năng chơi lại, sự đa dạng của hoạt động). Ví dụ, một bài đánh giá dành cho thể loại platformer có thể khen ngợi hệ thống điều khiển chính xác, phản hồi nhanh nhạy nhưng chỉ trích thiết kế màn chơi lặp lại gây nhàm chán, đồng thời giải thích cách những yếu tố này ảnh hưởng đến trải nghiệm vui vẻ. Cốt truyện và cách kể chuyện được phân tích dựa trên tính mạch lạc, sự phát triển nhân vật và tác động cảm xúc. Các bài đánh giá sẽ xem xét liệu câu chuyện có hấp dẫn, nhân vật có gần gũi với người chơi hay không, cũng như mức độ hòa quyện giữa cốt truyện và gameplay (ví dụ: lựa chọn của người chơi có mang lại cảm giác ý nghĩa hay cốt truyện dường như tách biệt với hành động?). Một bài đánh giá dành cho thể loại RPG nặng về cốt truyện có thể ca ngợi đoạn hội thoại và sự phát triển nhân vật đặc sắc, nhưng cũng lưu ý vấn đề nhịp độ chậm ở giai đoạn giữa trò chơi, từ đó giải thích cách những yếu tố này ảnh hưởng đến sự nhập vai. Thiết kế hình ảnh và âm thanh được đánh giá cả về chất lượng kỹ thuật lẫn giá trị nghệ thuật. Đồ họa được đánh giá dựa trên chi tiết, sự nhất quán của phong cách nghệ thuật, chuyển động mượt mà và hiệu suất (tốc độ khung hình, độ phân giải, hiện tượng texture pop-in). Âm thanh bao gồm chất lượng nhạc nền, hiệu ứng âm thanh và lồng tiếng, với các bài đánh giá chú ý đến mức độ chúng làm tăng thêm bầu không khí hoặc trải nghiệm gameplay (ví dụ: bản nhạc nền gay cấn làm tăng cảm giác sợ hãi trong game kinh dị, giọng nói rõ ràng khiến cuộc đối thoại trở nên sống động). Một bài đánh giá dành cho trò chơi thế giới mở có đồ họa tuyệt đẹp có thể khen ngợi môi trường sống động và ánh sáng động, nhưng cũng chỉ trích hiện tượng texture pop-in thỉnh thoảng xảy ra. Khả năng chơi lại và giá trị sản phẩm là yếu tố quan trọng, đặc biệt với các trò chơi có mức giá khác nhau. Các bài đánh giá sẽ thảo luận xem trò chơi có đủ nội dung (chiều dài, nhiệm vụ phụ, chế độ nhiều người chơi) để xứng đáng với số tiền bỏ ra hay không, và liệu có lý do để quay lại sau khi hoàn thành (ví dụ: vật phẩm sưu tầm, kết thúc thay thế, DLC). Một bài đánh giá dành cho trò chơi giải đố ngắn nhưng chỉn chu có thể lập luận rằng chất lượng trò chơi xứng đáng với giá tiền, trong khi một bài đánh giá dành cho thể loại RPG dài tập có thể nhận xét rằng nội dung phụ thiếu chất lượng, làm giảm giá trị tổng thể. Phân tích ngữ cảnh giúp đặt trò chơi vào đúng vị trí trong thể loại của nó và ngành công nghiệp nói chung, so sánh với các tựa game tương tự hoặc thảo luận về sự đổi mới mà trò chơi mang lại. Ví dụ, một bài đánh giá dành cho tựa game đối kháng mới có thể so sánh cơ chế trò chơi với các phiên bản cổ điển, làm nổi bật các tính năng độc đáo giúp nó khác biệt; hoặc một bài đánh giá dành cho game di động có thể đánh giá mức độ thành công khi chuyển thể gameplay kiểu console sang màn hình cảm ứng. Các bài đánh giá cũng xem xét đến đối tượng người chơi mục tiêu, lưu ý rằng trò chơi phù hợp nhất với người chơi giải trí, fan cứng hay nhóm tuổi cụ thể nào (ví dụ: thân thiện với gia đình hay hướng đến người trưởng thành). Các khía cạnh đạo đức ngày càng được đưa vào các bài đánh giá, ví dụ như vấn đề microtransaction (có mang tính bóc lột hay chỉ là tùy chọn?), đại diện nhân vật (sự đa dạng trong nhân vật, tránh các khuôn mẫu), và khả năng tiếp cận (các tính năng hỗ trợ người chơi khuyết tật). Một bài đánh giá có thể chỉ trích trò chơi vì có cơ chế trả phí để chiến thắng (pay-to-win) làm mất cân bằng gameplay, hoặc khen ngợi vì có nhiều tùy chọn hỗ trợ tiếp cận toàn diện. Cuối cùng, mục đích của một bài đánh giá trò chơi điện tử là cung cấp thông tin, chứ không phải áp đặt suy nghĩ, giúp người đọc đưa ra quyết định sáng suốt dựa trên sở thích cá nhân. Nó kết hợp giữa phân tích và sự rõ ràng, tránh dùng thuật ngữ phức tạp nhưng vẫn cung cấp đủ chi tiết để truyền tải được bản chất của trò chơi, đảm bảo người đọc hiểu rõ liệu trò chơi đó có phù hợp với khẩu vị chơi game của họ hay không.